Hong mi trong nắng
Ngoài thềm nắng đã lên chưa?
cho em ôm nắm tình thừa ra hong.
Lời Nói Đầu
Tập thơ "Hong mi trong nắng" được mình và chị Âu Lãng ấn định tên vào ngày 14/5/2021.
Tập thơ lấy ý tưởng từ mùa hè, mùa bọn mình bắt đầu những câu thơ đầu tiên. Bọn mình chọn viết thơ ngắn, đa phần là thơ 4 câu vì thích cảm giác những cảm xúc mình muốn thể hiện được cô đọng trong từng câu chữ.
Mỗi bài thơ do người này viết đều được lấy chất liệu chính từ người còn lại. Việc bọn mình đăng kèm screenshot cũng là một điểm đặc trưng của tập thơ. Bọn mình muốn đánh dấu thời khắc ra đời của ý thơ mà bài thơ hoàn chỉnh sau này được vun bón từ đó lên.
"Hong mi trong nắng" là tiếng thở dài sau khi đã nén lặng thật lâu, cuối cùng lựa chọn đem chính cõi lòng mình ra sưởi nắng để nỗi buồn chảy tuột qua hàng mi rồi tan vào không khí.
Hãy đến với "Hong mi trong nắng" để tìm thấy những xúc cảm lơ lửng, có thể là buồn đau, có thể là tiếc nuối về khoảng thời gian mà chúng ta ai cũng đã, đang và sẽ trải qua.
Chân thành cảm ơn.
Lãng Âu và Tường Vân
ảnh:
Bụi, xuân, tiễn.
Tôi tiễn em đi vào mùa xuân:
Bụi bay vào mắt thôi.
01
Tôi tiễn em đi vào mùa xuân,
Yên lặng: chẳng hẹn gặp cuối tuần
Em cười, còn tôi che mặt vội
Hoen đỏ: bụi bay vào mắt thôi.
Âu Lãng
Thu, say, ca.
Một mùa thu em nghiêng mình say ngủ,
Cả đất trời bỗng ngưng bặt lời ca.
02
Một mùa thu em nghiêng mình say ngủ,
Cả đất trời bỗng ngưng bặt lời ca.
Em đi rồi hồn thơ này ủ rũ,
Chỉ còn lại trơ trọi một mình ta.
Tường Vân
03
Là ta tự dệt tương tư
Ngàn năm vẫn giữ khư khư một lòng,
Tự đem nỗi nhớ hoá dòng
Đắm mình trong đó, chẳng mong ráo đầu.
Âu Lãng
Ngàn, tự, nhớ.
Là ta ngàn năm tự ôm nhung nhớ.
Sóng, núi, hát.
Như con sóng ngàn năm ru đỉnh núi,
Tình ta nào gửi đến được nàng đâu.
04
Như con sóng ngàn năm ru đỉnh núi,
Tình tôi nào gửi được tới nàng đâu.
Như dấu chân bị thời gian chôn vùi,
Như mặt trời bị hoàng hôn đem giấu.
Đôi mắt nàng: đại dương đầy kho báu,
Còn tôi là chiếc thuyền nguyện chìm sâu,
Ngắt tín hiệu giữa không gian xanh màu,
Dốc hết lòng, yêu nàng mãi về sau.
Tường Vân
05
Em đem tình ném vào trong sa mạc
Mặc cho nó khô héo rồi vỡ tan,
Ta cố ghép nhưng trông sao rời rạc
Dốc cạn lòng mà vẫn cứ dở dang.
Âu Lãng
Hạn, tình, ném.
Em đem tình tôi ném đến nơi hạn hán.